Vậy là mình đã đi được 1/3 cuộc đời rồi, nhìn lại thì mình vẫn chả làm được việc gì ngoài việc đã tồn tại trên đời này 23 năm.
- Tôi!... đã không còn chứa đựng nhiều những tham vọng thành đạt hay một tình yêu lý tưởng như xưa nữa. tuổi trẻ dường như sắp qua trong tay tôi, mất hết sự sôi nổi, hào hứng, giản dị hơn mọi thứ suy nghĩ đã có chiều sâu hơn, triết lý hơn.
- Tôi!... đã trải qua nhiều thất bại, nhiều lỗi lầm nên tôi đã học được cách tha thứ, cách đối diện với thất bại. Sai lầm của quá khứ sẽ thực sự là sai lầm khi ta không rút ra được bài học.
- Tôi!... không muốn làm những việc gì lớn lao nữa, ngọn lửa đam mê cũng đã dịu bớt đi. Giờ đây chỉ mong ước mình làm được những việc gì nho nhỏ, giản dị nhưng thật hoàn hảo. Và tôi cũng nhận ra rằng để có được kết quả hài lòng khi làm được việc nho nhỏ, giản dị thôi cũng là một điều rất khó.
- Tôi!... đã không còn đi đọc những quyển sách về bí quyết thành công nữa mà tôi nhận ra rằng nên học những thất bại vì thất bại thì thường giống nhau còn thành công thì chẳng ai giống ai cả. Tôi biết rằng cái thất bại lớn nhất của tôi trong những năm qua là tôi chả có một thành công hay thất bại nào đáng kể cả.
- Tôi!... đã phần nào chiêm nghiệm được một phần của cuộc đời và tôi bắt đầu tin số phận. Tôi đã trân trọng tự do hơn, yêu gia đình hơn và tôi hiểu rằng thật khó có thể làm được gì nếu có khoảng trống phía sau lưng.
- Tôi!... dù chưa biết cuộc sống của mình sẽ trôi về đâu nhưng tôi biết rằng phải bắt tay vào hành động cho những kế hoạch của mình đặt ra, cuộc sống của tôi ngày mai chính là những kế hoạch của tôi hôm nay.
- Tôi!... dù có khá nhiều chuyện đã xảy ra trong cuộc sống nhưng tôi vẫn cảm thấy mình còn là một người may mắn và hạnh phúc. Tôi trân trọng sức khỏe và chăm sóc mình cơ bản thật tốt.
- Tôi!... tự hỏi "Không biết 30t thì mình thế nào nhỉ?"
P.S: Mỗi ngày là 1 món quà!
No comments:
Post a Comment